Nguyên Đỗ

Tuyết Trắng

Tuyết trắng đêm qua rơi lúc nào
Sáng nay phủ ngập đẹp làm sao
Hàng thông mặc áo cô dâu mới
Mặt đất trắng tinh đẹp biết bao
Bụi tuyết còn bay trắng cánh đồng
Nhẹ nhàng rơi rớt tựa ngàn bông
Ra sân cạo tuyết hồn mơ mãi
Tuyết đậu trên đầu những sáng đông
Anh nhớ hôm nào em ghé chơi
Tuyết rơi không dứt cả ngày trời
Anh, em cạo tuyết cười vui lạ
Thầm nguyện yêu nhau đến mãn đời
Em nói đầu anh tóc bạc phơ
Trông xinh ngồ ngộ đẹp không ngờ
Sau già đẹp lão em thương lắm
Từ đấy yêu em chẳng bến bờ
Em sống miền Nam nắng ấm nồng
Giờ này thức dậy nhớ anh không
Tuyết rơi rơi mãi như ngày ấy
Anh nhớ về em má thắm hồng
Biết đến khi nào tái ngộ đây
Một hai năm nữa mộng trăng đầy
Hương yêu tình thắm trăm năm nhỉ
Anh nguyện vì em chẳng đổi thay
N
guyên Đỗ

Được bạn: vdn - 22.1.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tuyết Trắng"